DO HARD THINGS – Steve Magness

 Toughness as a decision-making framework: Sức mạnh không phải là khả năng chịu đựng nỗi đau một cách mù quáng. Đó là “cảm nhận sự khó chịu, sau đó tạo ra không gian để điều hướng nó, để chúng ta có thể đi đến một quyết định hoặc hành động khôn ngoan.”

Đối mặt với thực tế (Embracing Reality), Lắng nghe cơ thể bạn (Listen to Your Body), Phản ứng một cách có chủ đích thay vì theo bản năng (Responding Instead of Reacting), và Vượt lên trên sự khó chịu (Transcending Discomfort).

Trụ cột 1: Từ bỏ mặt nạ – Đối diện thực tế (Giving Up the Mask – Facing Reality)

Sự cứng cỏi (toughness) đích thực không phải là khả năng trấn áp cảm xúc, phớt lờ nỗi đau hay gồng mình chịu đựng một cách mù quáng. Đó là năng lực dũng cảm đối diện với thực tế—cả thực tế của thử thách bên ngoài và thực tế của thế giới nội tâm bên trong—để từ đó đưa ra những phản ứng có ý thức và hiệu quả.

Làm điều khó (Do hard things) không phải là chịu đựng sự giày vò, mà là từ chối việc giả vờ. Đó là lòng can đảm để đối diện với cuộc sống một cách trần trụi, không kịch bản, và vẫn chọn bước tiếp một cách tỉnh táo và có ý thức. Nội lực đích thực luôn tĩnh lặng—nó không cần gào thét, không cần chứng minh, nó chỉ đơn giản là hiện diện một cách vững vàng.

Kỹ năng cốt lõi là nhìn thẳng vào vấn đề mà không tô hồng hay bi kịch hóa nó.

Trụ cột 2: Lắng nghe cơ thể (Listening to Your Body)

Cảm xúc không phải là kẻ thù của lý trí hay rào cản của hiệu suất; chúng là một hệ thống chỉ đường nội tại, một nguồn dữ liệu sinh học vô giá. Học cách lắng nghe và diễn giải các tín hiệu từ cơ thể là nền tảng để xây dựng một sức mạnh bền vững và khả năng tự điều chỉnh, thay vì chỉ đơn thuần đàn áp và chịu đựng.

Lắng nghe cơ thể không chỉ dừng ở việc nhận biết các tín hiệu vật lý, mà còn là một quá trình chủ động “giải mã cảm xúc” (emotional decoding) và viết lại câu chuyện nội tâm (internal narrative). Hành vi của chúng ta không bị quyết định bởi cảm xúc, mà bởi câu chuyện và niềm tin mà chúng ta gán cho những cảm xúc đó. Bằng cách thay đổi câu chuyện, chúng ta có thể thay đổi cả phản ứng sinh lý và hành vi của mình.

  1. Cảm xúc là gốc rễ của hành vi: Câu chuyện về cậu bé Ryan, người bị cho là “lười biếng” nhưng thực chất lại hành động dựa trên nỗi sợ bị đau tim giống ông nội. Điều này chứng minh rằng để hiểu hành vi, ta phải đào sâu xuống tận gốc rễ cảm xúc.
  2. Làm bạn với “Người chỉ trích nội tâm” (Inner Critic): Thay vì cố gắng đàn áp giọng nói tiêu cực trong đầu, hãy nhận diện nó, tách nó ra khỏi bản thân (“bạn là người nghe, không phải là tiếng nói”), và phản hồi bằng lòng trắc ẩn. Việc thay đổi ngôn ngữ tự thoại (ví dụ: từ “mình không đủ tốt” thành “mình chưa đủ tốt”) là một hành động thay đổi câu chuyện nội tâm một cách có chủ đích.
  3. Bộ não là “Người kể chuyện” (Storyteller): Bộ não không chỉ điều khiển cơ thể mà còn diễn giải thế giới và tạo ra một cốt truyện đằng sau mọi cảm nhận. Nghiên cứu của Đại học Stanford cho thấy cùng một kích thích (xem phim căng thẳng), nhưng nhóm được kể một câu chuyện tích cực (“huấn luyện sức mạnh tinh thần”) có phản ứng sinh lý tốt hơn hẳn (ít cortisol, nhịp tim ổn định).
  4. Giải mã và gán lại ý nghĩa: Những phản ứng cảm xúc mạnh mẽ ở hiện tại thường là “cơn đau ma” từ những vết sẹo quá khứ. Thay vì hỏi “Tại sao mình lại cảm thấy thế này?”, hãy hỏi “Câu chuyện cũ nào đang được kể lại?”. Quá trình này cho phép ta gỡ bỏ ý nghĩa tiêu cực cũ và gán cho cảm xúc một vai trò mới, mang tính xây dựng hơn.
  5. Lắng nghe khi cơ thể thì thầm: Tác giả nhấn mạnh nguyên tắc: “Nếu bạn không nghe cơ thể khi nó thì thầm, nó sẽ bắt bạn lắng nghe khi nó gào thét”. Trải nghiệm cá nhân của tác giả về việc bị co thắt thanh quản giữa cuộc đua là một minh chứng đau đớn cho hậu quả của việc phớt lờ các tín hiệu kiệt sức.

Trụ cột 3: Phản ứng có ý thức thay vì phản xạ bốc đồng (Conscious Response Instead of Impulsive Reaction)

Bản lĩnh thực sự không nằm ở tốc độ phản ứng, mà nằm ở khoảng trống giữa kích thích và phản ứng (the space between stimulus and response). Bằng cách rèn luyện khả năng quan sát chính mình (meta-awareness) và sử dụng các kỹ thuật “trở về mặt đất” (grounding), chúng ta có thể giữ cho tâm trí ổn định giữa hỗn loạn, từ đó đưa ra những lựa chọn có ý thức thay vì bị cuốn đi bởi những phản xạ bản năng.

  • Space between Stimulus and Response (Khoảng trống giữa kích thích và phản ứng): Khoảnh khắc quyết định nơi tự do lựa chọn tồn tại.
  • Meta-awareness (Ý thức tầng hai): Năng lực quan sát suy nghĩ và cảm xúc của chính mình từ một góc nhìn tách biệt.
  • Amygdala Hijack: Thuật ngữ tâm lý học chỉ việc trung tâm cảm xúc của não bộ chiếm quyền kiểm soát lý trí.
  • Grounding (Trở về mặt đất): Các kỹ thuật cụ thể để kéo tâm trí ra khỏi cơn xoáy cảm xúc và trở về với thực tại.
  • Internal Playbook (Playbook nội tâm): Một kịch bản hành động được chuẩn bị trước để đối phó với các tình huống căng thẳng có thể lường trước.

Trụ cột 4: Vượt lên trên nỗi khó chịu (Transcending Discomfort)

Mục tiêu cuối cùng của bản lĩnh không phải là loại bỏ hay chiến thắng sự khó chịu (discomfort), mà là xây dựng năng lực để vượt lên trên nó (transcend it). Điều này đạt được không phải bằng cách gồng mình chịu đựng, mà bằng cách xây dựng một nền tảng vững chắc (thông qua tự chăm sóc), thay đổi mối quan hệ với nỗi đau, và gắn kết nó với một ý nghĩa hay mục đích sâu sắc hơn.

  • Transcending Discomfort: Vượt lên trên khó chịu, thay vì chỉ chịu đựng hay chống lại nó.
  • Self-Care as Effort: Coi việc tự chăm sóc (ngủ, ăn, nghỉ) là một phần không thể thiếu của quá trình rèn luyện sức mạnh.
  • Hormesis: Nguyên lý khoa học cho thấy căng thẳng có liều lượng có thể thúc đẩy sự phát triển và khả năng phục hồi.
  • Meaning-Making: Quá trình chủ động tạo ra hoặc tìm thấy ý nghĩa trong nghịch cảnh, đây là chìa khóa để biến nỗi đau thành sức mạnh.
  • Coexistence with Discomfort: Học cách để sự khó chịu, nỗi sợ tồn tại song hành mà không để chúng chiếm quyền kiểm soát.

Actionable Lessons (Những bài học có thể áp dụng)

  1. Thực hành đối diện thực tế: Trước mọi thử thách, hãy tự hỏi: “Thực tế của tình huống này là gì?” và “Tôi đang cảm thấy gì về nó?”. Chấp nhận sự thật thay vì né tránh.
  2. Gọi tên cảm xúc: Khi cảm thấy lo lắng, căng thẳng hay sợ hãi, hãy dừng lại và nói thành lời: “Tôi đang cảm thấy [tên cảm xúc]”. Đây là bước đầu tiên để giành lại quyền kiểm soát.
  3. Lắng nghe cơ thể như một người bạn: Chú ý đến các dấu hiệu vật lý (tim đập nhanh, căng cơ, mệt mỏi). Thay vì phớt lờ, hãy hỏi: “Cơ thể đang cố nói với mình điều gì?”.
  4. Tạo khoảng trống giữa kích thích và phản ứng: Khi một sự việc xảy ra, hãy hít một hơi thật sâu trước khi phản ứng. Khoảng trống ngắn ngủi đó là nơi sức mạnh của sự lựa chọn được sinh ra.
  5. Học cách yêu cầu giúp đỡ: Nhận ra rằng việc tìm kiếm sự hỗ trợ không phải là dấu hiệu của sự yếu đuối, mà là biểu hiện của một chiến binh tinh thần biết rõ giới hạn và mục tiêu của mình.
  6. Chấp nhận sai lầm: Cho phép bản thân và người khác được mắc lỗi. Sai lầm là dữ liệu để học hỏi, không phải bằng chứng của thất bại cá nhân.
  7. Thực hành khoảng dừng: Bất cứ khi nào bạn cảm thấy bị kích động, hãy tạo ra một khoảng dừng vật lý—hít một hơi thật sâu, uống một ngụm nước—trước khi nói hoặc hành động.
  8. Viết lại câu chuyện của bạn: Xác định một niềm tin tiêu cực hay một câu chuyện tự giới hạn bản thân mà bạn thường kể. Hãy chủ động viết ra một câu chuyện mới, mang tính xây dựng hơn và đọc nó mỗi ngày.
  9. Xây dựng bộ công cụ Grounding: Chọn 2-3 kỹ thuật “trở về mặt đất” đơn giản (ví dụ: quy tắc 5-4-3-2-1 về giác quan, tập trung vào lòng bàn chân chạm đất, đếm nhịp thở) và thực hành chúng khi bạn đang bình tĩnh, để có thể sử dụng hiệu quả khi căng thẳng.
  10. Làm bạn với cảm xúc: Thay vì nói “Tôi buồn”, hãy thử nói “Tôi đang cảm nhận nỗi buồn”. Sự thay đổi ngôn ngữ này tạo ra khoảng cách, giúp bạn quan sát cảm xúc thay vì bị nó nhấn chìm.
  11. Chuẩn bị cho “chiến trường” của bạn: Xác định những tình huống cụ thể thường khiến bạn phản ứng bốc đồng. Hãy viết ra một “playbook nội tâm” đơn giản cho những thời điểm đó. Việc chuẩn bị trước sẽ giúp bạn hành động từ sự rõ ràng thay vì từ hoảng loạn.

The 5 Elements of Effective Thinking – Edward Burger & Michael Starbird

Cuốn sách “5 Yếu Tố Tư Duy Hiệu Quả” khẳng định một cách mạnh mẽ rằng tư duy xuất sắc không phải là một đặc ân bẩm sinh mà là một kiến trúc được xây dựng có chủ đích. Nó được dựng nên từ năm nguyên tố tương hỗ lẫn nhau:

  1. Đất (Earth): Bắt đầu bằng việc hiểu thật sâu những điều cơ bản nhất để xây dựng một nền tảng vững chắc.
  2. Lửa (Fire): Chấp nhận và khai thác sai lầm như một ngọn lửa soi đường, biến thất bại thành dữ liệu quý giá cho sự tiến bộ.
  3. Khí (Air): Giữ cho tư duy luôn sống động bằng cách không ngừng đặt câu hỏi, thách thức các giả định và tìm kiếm câu hỏi cốt lõi.
  4. Nước (Water): Nhận thức rằng mọi ý tưởng đều là một phần của dòng chảy liên tục, có quá khứ và tương lai, luôn có thể được lặp lại, cải tiến và mở rộng.
  5. Yếu tố Tinh túy (The Quintessential Element): Hợp nhất bốn yếu tố trên thành thói quen để biến đổi chính mình, chuyển từ việc chỉ “làm tốt hơn” sang “làm khác đi” một cách căn bản.

Đất (Earth) – Nền Tảng Tư Duy: Hiểu Thật Sâu

  • Understand Deeply: Hiểu biết không phải là một công tắc bật/tắt (biết hoặc không biết), mà là một quá trình đào sâu không ngừng.
  • Master the Simple: Làm chủ những điều cơ bản là cách duy nhất để xây dựng một khung vững chắc cho những kiến thức phức tạp.
  • Seek the Essential: Loại bỏ những yếu tố nhiễu, những chi tiết rườm rà để tìm ra cốt lõi của vấn đề.
  • See What’s There vs. See What’s Missing: Rèn luyện khả năng quan sát trung thực những gì đang hiện hữu, đồng thời nhận ra những khoảng trống, những giới hạn và những yếu tố còn thiếu để mở ra tiềm năng cho sự đổi mới.

Lửa (Fire) – Thắp Sáng Hiểu Biết Qua Sai Lầm

  • Fail to Succeed: Thất bại là một phần không thể thiếu của thành công. Nó không phải là vật cản mà là một công cụ, một tấm bản đồ chỉ đường.
  • The Bad Draft: Một sản phẩm/ý tưởng tồi tệ vẫn tốt hơn là không có gì. Từ cái dở, ta có nguyên liệu để chỉnh sửa, cải tiến và hoàn thiện. Trang giấy trắng chỉ mang lại sự trì trệ.
  • Analyze Mistakes: Đừng chỉ nói “tôi đã thất bại”. Hãy đi sâu vào phân tích: “Tôi thất bại ở đâu, tại sao, và giả định nào của tôi đã sai?”. Chính hành động này mới tạo ra bài học.

Khí (Air) – Tạo Ra Câu Hỏi Từ Hư Không

  • Questioning, not Answering: Động cơ của tư duy là câu hỏi, không phải câu trả lời.
  • The Real Question: Kỹ năng quan trọng là xác định được câu hỏi cốt lõi, thay vì lãng phí năng lượng vào những câu hỏi bề mặt hoặc sai lệch.
  • Answers as Seeds for New Questions: Mỗi câu trả lời nên được xem như một dấu phẩy, không phải dấu chấm hết, trong hành trình tư duy.
  • Become Your Own Socrates: Rèn luyện thói quen tự chất vấn một cách không khoan nhượng để làm rõ suy nghĩ và thách thức các giả định của bản thân.

Nước (Water) – Nhìn Thấy Dòng Chảy Của Ý Tưởng

  • The Flow of Ideas: Ý tưởng là một quá trình tiến hóa, không phải một sự kiện đơn lẻ.
  • Think Back: Để hiểu hiện tại, hãy truy ngược dòng chảy của nó từ quá khứ.
  • Iterate Ideas: Chấp nhận sự không hoàn hảo của phiên bản đầu tiên và cải tiến nó một cách liên tục.
  • Extend and Improve: Mọi ý tưởng đều có thể được mở rộng sang các lĩnh vực mới và được cải tiến để trở nên tốt hơn.
  • Under Construction: Coi mọi giải pháp, quan điểm, chuẩn mực hiện tại chỉ là phiên bản tạm thời, luôn chờ đợi được thay đổi.

Yếu Tố Tinh Túy (The Quintessential Element) – Đón Nhận Sự Thay Đổi

Khi Hơi Thở Hóa Thinh Không

– Nếu chỉ còn một năm để sống, bạn sẽ sống thế nào?

“Làm thế nào để tiếp tục sống khi bạn biết mình đang chết?” (How do you live when you know you are dying?)

  • Sự hiện diện trọn vẹn (Presence): Trước đây, tâm trí tôi luôn chạy về phía trước, hướng đến ca mổ tiếp theo, bài nghiên cứu kế tiếp. Nhưng khi tương lai không còn, tôi chỉ còn lại hiện tại. Và trong cái “chỉ còn lại” đó, tôi đã tìm thấy tất cả. Một buổi sáng ngồi bên cửa sổ, cảm nhận ánh nắng ấm áp trên da, nghe tiếng con gái bi bô, nhìn Lucy pha một tách trà… những khoảnh khắc đó không còn là những khoảng lặng giữa các guồng quay công việc nữa. Chúng chính là sự sống. Sống không phải là tích lũy trải nghiệm, mà là chìm đắm hoàn toàn vào trải nghiệm đang diễn ra.
  • Vẻ đẹp của những điều bình dị: Những thứ từng bị guồng quay cuộc sống nội trú che lấp bỗng trở nên thiêng liêng. Một bữa ăn mà tôi còn cảm nhận được hương vị, một cuộc đi dạo ngắn trong vườn, một cái ôm từ vợ. Tôi nhận ra rằng một cuộc đời ý nghĩa không được xây nên từ những kỳ tích vĩ đại, mà được dệt nên từ vô số những khoảnh khắc bình dị nhưng được cảm nhận bằng cả trái tim. “Những điều đẹp đẽ nhất,” tôi nhận ra, “cũng chính là những thứ khiến trái tim tôi nhói đau nhất,” bởi chính sự mong manh của chúng đã tạo nên giá trị vô hạn.
  • Tình yêu (Love) – Cái neo cuối cùng: Khi mọi danh tính khác bị tước bỏ—bác sĩ, nhà khoa học—chỉ còn lại danh tính của một người chồng, một người cha, một người con. Tình yêu không còn là một cảm xúc lãng mạn, nó trở thành lý do tồn tại. Tình yêu của Lucy không phải là sự thương hại, mà là một sự đồng hành kiên định. Quyết định có con gái, Cady, là hành động đặt cược vào tương lai mà tôi sẽ không bao giờ nhìn thấy. Trong tình yêu, tôi tìm thấy sự tiếp nối, một sự hiện diện vượt qua cả cái chết của thể xác.
  • Công việc ý nghĩa (Meaningful Work) – Vocation cuối cùng: Khi không thể cầm dao mổ, tôi đã cầm lấy cây bút. Viết lách không phải là một cách để giết thời gian, nó trở thành vocation (thiên chức) cuối cùng của tôi. Đó là cách tôi vật lộn với trải nghiệm của mình, sắp xếp lại sự hỗn loạn, và kiến tạo ý nghĩa từ đau khổ. Mỗi câu chữ tôi viết ra là một hành động sống, một nỗ lực để lại một phần tâm hồn mình, một cuộc đối thoại với con gái tôi trong tương lai, và với cả bạn, những người đang đọc những dòng này.

Master of Change – Làm sao thích nghi và phát triển giữa hỗn loạn?

  1. Tool 1# Personal Stability Map Template”
  2. Tool 2# “Failure Protocol Worksheet”
  3. Toolkit 3#  MENTAL CONDITIONING KIT FOR CHANGE
  4. Toolkit 4# Presence Protocol Card
  5. Toolkit 5# Rest Decision Flowchart Toolkit
  6. Toolkit 6#. “Inner Stability Circle Worksheet” Toolkit

NỀN TẢNG TƯ DUY -TỪ HOMEOSTASIS ĐẾN ALLOSTASIS VÀ NGHỆ THUẬT NON-DUAL THINKING

  • allostasis—tức là đạt được stability through change (sự ổn định thông qua thay đổi). Việc vận hành theo mô hình mới này đòi hỏi một năng lực tư duy bậc cao, đó là Non-Dual Thinking (Tư duy Bất nhị), khả năng dung chứa và tổng hợp các cặp khái niệm tưởng chừng như đối lập, mà điển hình nhất chính là Rugged Flexibility.
  • stability through change. Nó thừa nhận rằng các hệ thống sống khỏe mạnh đúng là khao khát sự ổn định, nhưng sự ổn định đó liên tục tự tái tạo (constantly reinventing itself). Chu trình của allostasis là order -> disorder -> reorder.
  • Allostasis mang một ý nghĩa kép vô cùng sâu sắc: (1) Chúng ta muốn giữ được sự ổn định xuyên suốt quá trình thay đổi, và (2) Cách duy nhất để làm được điều đó là bằng cách tự thay đổi ở một mức độ nào đó. 

Rugged Flexibility. Đây là sự kết hợp biện chứng của hai phẩm chất tưởng chừng như đối lập hoàn toàn.

  • Rugged (Kiên cường, Bền bỉ): Thể hiện sự cứng cáp, bền vững, dẻo dai. Nó là khả năng biết rõ giá trị của mình (know your values), biết mình đại diện cho điều gì (what you stand for). Đây là phần neo giữ, phần cốt lõi không thể lay chuyển.
  • Flexible (Linh hoạt, Mềm dẻo): Thể hiện khả năng uốn cong mà không gãy (bend easily without breaking), khả năng thích ứng cao (highly adaptable). Đây là phần cho phép ta thay đổi, điều chỉnh để phù hợp với hoàn cảnh.

 Non-Dual Thinking là khả năng nhận ra rằng nhiều sự thật nền tảng được tìm thấy trong các nghịch lý (paradox). Thay vì nhìn stability (ổn định) và change (thay đổi) là hai lựa chọn loại trừ nhau, tư duy bất nhị cho phép ta nhìn thấy sự thật sâu sắc hơn: stability through change

BẢN SẮC KIÊN CƯỜNG VÀ LINH HOẠT – SELF-COMPLEXITY, CORE VALUES, VÀ ĐỊNH HƯỚNG BEING

Một bản sắc kiên cường không phải là một khối đá nguyên khối, đồng nhất, được định nghĩa bởi một vai trò hay thành tựu duy nhất. Thay vào đó, nó là một hệ thống đa dạng, phức hợp (self-complexity), giống như một dòng sông được định hình bởi hai bờ là những core values (giá trị cốt lõi) bền vững. Sự dịch chuyển từ một định hướng having (sở hữu) sang một định hướng being (tồn tại) là chìa khóa để xây dựng một bản sắc có thể chịu đựng và thích ứng với mọi biến động của cuộc đời.

Self-Complexity: Xây dựng một Danh mục Đầu tư Bản sắc

  • phát triển self-complexity (sự phức hợp của bản thân), tức là đa dạng hóa bản sắc của mình. Điều này không có nghĩa là phải “cân bằng” (balanced) và chia đều thời gian cho mọi thứ, mà là có nhiều “chiếc hộp” (multiple buckets) hoặc “căn phòng” khác nhau nơi bản sắc của bạn có thể tồn tại và phát triển.

Core Values: Đôi bờ Vững chắc của Dòng sông Bản sắc

  • bản sắc của chúng ta giống như một dòng sông, luôn chảy, luôn thay đổi (always flowing, always changing). Nhưng một dòng sông không có bờ chỉ là một vũng nước hỗn loạn. Core values (Các giá trị cốt lõi) chính là hai bờ của dòng sông đó (the bank of our river).
  • Core values là phần rugged trong bản sắc của chúng ta. Chúng là những ngọn đồi mà bạn sẵn sàng “chết trên đó” (the hills that you die on). Chúng là những điều bạn thực sự đại diện, những khát vọng của bạn. Những giá trị này không nhất thiết phải thay đổi. Phần flexible nằm ở cách chúng ta áp dụng (apply) và thực hành (practice) những giá trị cốt lõi đó theo thời gian.

Sự Chuyển dịch Nền tảng: Hướng tới một Being Orientation

  • Khái niệm này, mượn từ nhà phân tâm học Erich Fromm, phân biệt hai cách định hướng bản sắc:
  • Having Orientation (Định hướng Sở hữu): Bạn định nghĩa bản thân dựa trên những gì bạn đạt được và sở hữu tại một thời điểm nhất định (thành tích, chức danh).
  • Being Orientation (Định hướng Tồn tại): Bạn định nghĩa bản thân dựa trên bản chất (essence) của mình, hay nói cách khác, là các core values của bạn, dựa trên quá trình sống không ngừng nghỉ.

HÀNH ĐỘNG KIÊN CƯỜNG VÀ LINH HOẠT – KỲ VỌNG, ĐÁP LẠI, THÓI QUEN VÀ HÀNH ĐỘNG KHÔN NGOAN

Hành động khôn ngoan trong sự thay đổi đòi hỏi một bộ kỹ năng thực hành, bao gồm: (1) Quản lý expectations (kỳ vọng) bằng cách không bám chấp và cập nhật chúng nhanh chóng với thực tại; (2) Chuyển từ reacting (phản ứng) bộc phát sang responding (đáp lại) có chủ đích thông qua quy trình 4 bước (Pause, Process, Plan, Proceed); (3) Duy trì sự ổn định trong hỗn loạn bằng các routines (thói quen) có chủ đích; và (4) Vượt qua sự trì trệ bằng behavioral activation (kích hoạt hành vi), đồng thời nhận biết sự khác biệt giữa real fatigue (mệt mỏi thực sự) và fake fatigue (mệt mỏi giả).

  1. Chấp nhận Thay đổi là Mặc định: Hãy thay đổi câu hỏi từ “Khi nào mọi thứ sẽ trở lại bình thường?” thành “Trạng thái bình thường mới sẽ trông như thế nào và tôi cần làm gì để thích ứng?”.
  2. Rèn luyện Tư duy Bất nhị: Khi đối mặt với một vấn đề phức tạp, thay vì hỏi “Tôi nên làm A hay B?”, hãy thử hỏi “Làm thế nào tôi có thể kết hợp những điểm tốt nhất của cả A và B?”.
  3. Thực hành Tragic Optimism: Cho phép bản thân cảm nhận đầy đủ sự khó khăn và đau đớn của một tình huống. Đừng cố gắng “mỉm cười cho qua”. Sau khi đã thừa nhận thực tại, hãy tự hỏi: “Trong hoàn cảnh này, hành động nhỏ tích cực nào tôi vẫn có thể thực hiện?”.
  4. Coi sự ổn định là một động từ, không phải danh từ: Sự ổn định không phải là một nơi để đến, mà là một quá trình liên tục điều chỉnh, giống như việc giữ thăng bằng trên xe đạp.

Become stronger: Jumpstart your anti-fragile systems | Tal Ben-Shahar

Become stronger: Jumpstart your anti-fragile systems | Tal Ben-Shahar: Full Interview


Bình luận

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *